Wednesday, 16 January 2013

Cuộc đời là sự tưởng tưởng

Có bao giờ bạn gặp 1 cảnh mà cảm thấy rất quen tư trước đó?
Hay có bao giờ bạn vừa tưởng tượng 1 cảnh và ngay lúc sau thì nó xảy ra đúng như bạn nghĩ?

Câu chuyện của tôi:
Ngày đi học, cứ mỗi lần tôi không thuộc bài trước khi tới lớp và trong những phút kiểm tra bài đầu giờ tôi cứ nghĩ mình phải lên bảng thì y như rằng cô gọi tôi lên. Tôi không những tưởng tượng tới cảnh cô gọi tôi lên mà tôi đã tưởng tưởng tôi không trả lời được bài và bị điểm thấp.

Một câu chuyện khác, 1 lần tôi và cô bạn tôi đi về nhà tôi, đoạn đường này có 1 ngã 3 và thường có công an đứng ở đó, ai không xi - nhan xin rẽ thì sẽ bị thổi phạt. Hôm đó bạn tôi cũng biết khu nhà tôi nên phóng đi trước rất nhanh, tới đoạn đó tôi chợt nhớ đoạn này phải xi - nhan không bị phạt ngay, nhưng trong lúc nghĩ tới điều đó thì trong đầu tôi đã tưởng tượng cô bạn tôi bị thổi phạt và đang xuất trình giấy tờ cho các chú công an. Các bạn biết không, chưa đầy 30s sau thì cảnh đó có thật. Tôi thực sự sốc nhưng cũng không dám nói với cô bạn thân đó.

Vậy, Cuộc sống này có phải là sự tưởng tượng hay không?
Giờ ta đi từ các dễ chấp nhận tới cái sẽ phải chấp nhận nhé (Dù có tin hay không?)
Câu chuyện 1: Giờ ta muốn xây 1 ngôi nhà hoàn chỉnh là cái hiện thực, việc đầu tiên ta cần thuê 1 kiến trúc sư vẽ thiết kế ngôi nhà đó, nhưng thiết kế đó từ đầu --> Sự tưởng tượng.

Câu chuyện 2: Các nhà khoa học, điển hình là Thomas Edison, đã phát minh ra bóng đèn, nhưng trước khi phát minh ra nó thì ông có ước muốn là đem mặt trời vào trong từng nhà khi trời về đêm.

Vậy qua 2 ví dụ này bạn đã hình dung là sự tưởng tượng tạo ra 1 phần của thế giới vật chất này đúng không?

Nếu như tôi có thể tưởng tượng ra tất cả, thì chẳng ai trên thế giới này tưởng tượng mình có cuộc sống nghèo khổ và túng thiếu, vất vả cả! 
Nhưng nó là sự thật đó!

Vậy do đâu mà tôi chắc chắn như vậy.
Trước khi giải thích tôi bạn phải biết 1 sự thật mà từ bé tới giờ bạn chưa bao giờ được nghe cả, đó là "Con người thường chỉ dùng 10% ý thức để tưởng tượng và còn lại 90% vô thức để tưởng tượng"
Từ luận điểm trên, bạn dễ dàng hiểu khi có chuyện gì xảy ra ở hiện tại thì vô tình hay cố ý bạn đã tưởng tượng nó từ bao giờ trước đó.

NHƯNG! Vì sao cái thứ mình không mong muốn nó cứ xảy ra, ví dụ như nghèo khổ, vất vả, đau buồn tôi có tưởng tượng nó đâu.
- Mọi thứ đều diễn ra 2 lần, 1 lần trong tưởng tượng và 1 lần thực tế -
Bạn tôi ơi! Có thể những cảnh đó đã quá quen với bạn và ăn sâu vào tiềm thức tới nỗi bạn vô thức nghĩ tới nó lúc nào rồi mà không biết.

Ừ, cứ cho tôi đúng thì bạn phải làm gì để thay đổi hoàn cảnh của mình!
                       - Mọi thứ đều diễn ra 2 lần, 1 lần trong tưởng tượng và 1 lần thực tế -

Vậy nếu cuộc sống trên thế giới này đều là tưởng tượng thì ta phải chơi theo kiểu mà nó vốn diễn ra.
Để ứng dụng nó vào cuộc sống ta cần phải biết 1 chìa khóa để mở cánh cửa thần kỳ của sự "TƯỞNG TƯỢNG" đó là "CẢM XÚC"
Khi bạn tưởng tượng điều gì hãy cho cảm xúc vào nhé!
B1: Tôi QUYẾT ĐỊNH điều tôi muốn
B2: Tôi RÕ RÀNG điều tôi muốn
B3: Tôi HÌNH DUNG điều tôi muốn
B4: Tôi cho CẢM XÚC vào trong hình dung đó.
B5: Tôi BUÔNG BỎ cho tiềm thức hoạt động, tìm kiếm.
B6:  Tôi QUAN SÁT mọi thứ tới với tôi.
B7: Tôi HÀNH ĐỘNG bất chấp sự sợ hãi.

Tôi và Bạn hãy áp dụng 7 bước này điều gì đó sẽ xảy ra với bạn và tôi.


0 comments:

Post a Comment